Để thỏa mãn thú tiêu khiển của mình, Khương tìm mọi
cách để kiếm tiền. Và trong cơn “khát” game lại túng quẫn, Khương sẵn
sàng “cướp của, giết người”…
Mới học cấp 2 Để thỏa mãn thú tiêu khiển của mình,trong đó game mario co dien
Khương chơi nhiều nhất với những hành vi xấu cầm súng bắn trong game đã
gây ám thị cho động cơ giết người ngoài đời . Khương tìm mọi cách để
kiếm tiền. Và trong cơn “khát” game lại túng
quẫn, Khương sẵn sàng “cướp của, giết người”…
Bi kịch từ game…
Khương là “cậu ấm” trong một gia
đình có hai anh em, ngay từ nhỏ Khương đã được bố mẹ chiều chuộng dù
hoàn cảnh gia đình chẳng lấy gì là khá giả. Nhà ở quê nên bố mẹ Khương
quanh năm đầu tắt mặt tối trên mấy sào ruộng để nuôi hai anh em Khương
ăn học. Vậy mà Khương lại không hiểu được nỗi nhọc nhằn đó của cha mẹ.
Quen được chiều chuộng từ nhỏ, khi lớn Khương vẫn cho mình cái quyền làm
“ông tướng con” trong gia đình.
Mới học cấp II, nhưng Khương đã
biết dạt nhà đi bụi, có khi Khương đi mấy ngày mới về. Bố mẹ nhắc nhở,
khuyên nhủ nhẹ nhàng hay có mắng chửi thì cũng chỉ như “nước đổ đầu
vịt”. Năm học lớp 6, Khương bắt đầu biết chơi game và nhanh chóng bị “mê
hoặc” bởi những trò đánh, bắn, chém, giết nhau trên mạng.
Để che giấu cho việc chơi bời của
mình, ngày nào Khương cũng cắp cặp tới trường. Bố mẹ thấy con chịu khó
đi học thì rất yên tâm và không biết được màn kịch mà “cậu ấm” dựng lên
để che mắt họ. Cứ đến giờ đi học, Khương cắp sách ra khỏi nhà, rồi rẽ
vào chơi trong quán game gần trường và đến giờ tan học Khương lại về nhà
như chúng bạn.
Để có tiền phục vụ cho những “chầu
game”, Khương xin bố mẹ với lý do lấy tiền đóng học. Tin tưởng con, bố
mẹ Khương rất phấn khởi và cố gắng chu cấp cho con đầy đủ để yên tâm học
hành. Nhưng đến một ngày, họ ngã ngửa khi nhà trường thông báo Khương
bị đuổi học do nghỉ quá nhiều.
Bị đuổi học nhưng Khương thấy
thoải mái hơn khi không phải đóng kịch với bố mẹ. Hàng ngày, nếu không
lêu lổng chơi bời với đám bạn thì Khương cũng ngồi lì ngoài quán game,
mà theo hắn là do có “niềm đam mê với game rất lớn”. Biết không thể xin
được tiền của bố mẹ, hắn đi vay tiền để chơi, nhưng vay nhiều không trả
được nên về sau không ai cho Khương vay.
Thế là Khương cũng tập tành đi làm
thuê để kiếm tiền trang trải cho những “chầu game”. Khương rong ruổi
khắp huyện để làm thuê, vì tuổi còn nhỏ nên mỗi ngày Khương cũng chỉ
kiếm được vài chục nghìn đồng, nhưng bấy nhiêu cũng đủ để hắn thỏa mãn
cơn “nghiện” game.
I really appreciate your professional approach. These are pieces of very useful information that will be of great use for me in future.
ReplyDeleteI don’t know how should I give you thanks! I am totally stunned by your article. You saved my time. Thanks a million for sharing this article.
ReplyDeleteNice post, things explained in details. Thank You.
ReplyDeleteI am extremely impressed along with your writing abilities, Thanks for this great share.
ReplyDeleteHey keep posting such good and meaningful articles.
ReplyDelete